Mỹ Vị Thiên Vương Trọn Bộ
Diễn viên: Âu Dương Chấn Hoa - Điền Vĩ Cát Quan Vịnh Hà - Tần Tố Tố Cổ Thiên Lạc - Kiều Bách Cao Trương Khả Di - Hạ Tân Tân Thẩm Điện Hà - Thang Viên Viên Tuyên Huyên - Lương San San Tần Bái - Tần Vạn Thạc,
Đạo diễn: Lương Gia Thụ,
Thời lượng: nhiều tập
Thể loại: Phim Tình Cảm,Phim Hài Hước,
Quốc gia: Phim Hồng Kông,
Năm phát hành: 1997
Phim Mỹ Vị Thiên Vương Ba ngày từ lúc trở về, Phương chỉ loanh quanh ở nhà dọn dẹp, nghỉ ngơi và về quê
thắp hương cho mẹ. Nó đã quen dần với cái không khí khô lạnh của Hà Nội. Phải cố
gắng sau rất nhiều chuếnh choáng, Phương mới không gọi cho Thủy. Phim Mỹ Vị Thiên Vương Sau khi đã quá
quen với việc một cô gái đi vào cuộc sống của mình, giờ đây nó sẽ phải tập thấy
bình thường với một ngày không liên quan đến Thủy, thói quen không làm nên tình
yêu cần thiết. Rành mạch và đơn giản, niềm tin kỳ quặc khiến nó nghĩ rằng việc
chấm dứt với Thủy là một quyết định hợp lý, còn lỗ thủng trên bức tường sau khi
rút một chiếc đinh ra, gần như là tất nhiên. Dù thế, từ sâu tận, nó vẫn như chờ
đợi điều kì diệu gì đó...
Phim Mỹ Vị Thiên Vương Chiều lạnh cóng, Phương thu mình trong chiếc áo vest bụi màu xanh thẫm, đi bộ loanh quanh ở Hồ mua vài thứ đồ, cuộc sống xa nhà rèn luyện thói quen làm mọi việc một mình, nếu không thực sự cần partner, tốt hoặc xấu đều trở nên quen thuộc. Phương đi dạo ở đây vì thói quen thích ngắm những cô gái xinh đẹp, có lẽ là tư duy còn sót lại từ giai đoạn nó còn làm casting người mẫu cho một tờ báo nhiều ảnh. Phương rẽ vào cafe 8x, một quán không có khi nó còn ở Việt Nam, Xem Phim Mỹ Vị Thiên Vương nó mang mác thấy một phong cách design gần giống với Sago Phan Đình Phùng hồi xưa.... “Oh I am what I am, I do what I want, but I can’t hide, I won’t go, I won’t sleep, I can’t breath until u’re resting here with me...”. Chiếc loa từ đâu đó vang lên bản nhạc cũ kỹ của Dido, tình cờ đúng đoạn nó thích. Gọi một ly Gin Tonic, Phương ngồi dựa vào cái gối xanh rêu rất hợp với màu áo của nó. Nó mở di động, chiếc sim mới mua lúc sáng trống rỗng không có contact bất cứ ai, trong giây lát, nó chợt muốn bấm số của Thủy, chỉ nghe giọng, rồi dập đi vì dù sao Thủy cũng sẽ không biết số này là của Phương...Nó bấm “call”, vài giấy sau, đâu đó trong quán chợt vang lên bản Mint love. Phương giật mình gập máy lại. Tay nó hơi run lên, ướt đẫm, Mint love là bản nhạc chuông ưa thích của Thủy. Vậy là cô đang ngồi ở một bàn nào đó gần quán này. Trỗi dậy một cách tự nhiên, nó đưa mắt nhìn quanh tìm dáng hình quen thuộc, chợt Phương thấy một người đang tiến về phía mình, trên môi nở một nụ cười như trước rất nhiều flash. Cô gái ngồi xuống bàn của Phương, mỉm cười :
- Còn nhận ra em không? Anh mới về nước ư, em nghe nói anh đi Mỹ mà
Phim Mỹ Vị Thiên Vương Chiều lạnh cóng, Phương thu mình trong chiếc áo vest bụi màu xanh thẫm, đi bộ loanh quanh ở Hồ mua vài thứ đồ, cuộc sống xa nhà rèn luyện thói quen làm mọi việc một mình, nếu không thực sự cần partner, tốt hoặc xấu đều trở nên quen thuộc. Phương đi dạo ở đây vì thói quen thích ngắm những cô gái xinh đẹp, có lẽ là tư duy còn sót lại từ giai đoạn nó còn làm casting người mẫu cho một tờ báo nhiều ảnh. Phương rẽ vào cafe 8x, một quán không có khi nó còn ở Việt Nam, Xem Phim Mỹ Vị Thiên Vương nó mang mác thấy một phong cách design gần giống với Sago Phan Đình Phùng hồi xưa.... “Oh I am what I am, I do what I want, but I can’t hide, I won’t go, I won’t sleep, I can’t breath until u’re resting here with me...”. Chiếc loa từ đâu đó vang lên bản nhạc cũ kỹ của Dido, tình cờ đúng đoạn nó thích. Gọi một ly Gin Tonic, Phương ngồi dựa vào cái gối xanh rêu rất hợp với màu áo của nó. Nó mở di động, chiếc sim mới mua lúc sáng trống rỗng không có contact bất cứ ai, trong giây lát, nó chợt muốn bấm số của Thủy, chỉ nghe giọng, rồi dập đi vì dù sao Thủy cũng sẽ không biết số này là của Phương...Nó bấm “call”, vài giấy sau, đâu đó trong quán chợt vang lên bản Mint love. Phương giật mình gập máy lại. Tay nó hơi run lên, ướt đẫm, Mint love là bản nhạc chuông ưa thích của Thủy. Vậy là cô đang ngồi ở một bàn nào đó gần quán này. Trỗi dậy một cách tự nhiên, nó đưa mắt nhìn quanh tìm dáng hình quen thuộc, chợt Phương thấy một người đang tiến về phía mình, trên môi nở một nụ cười như trước rất nhiều flash. Cô gái ngồi xuống bàn của Phương, mỉm cười :
- Còn nhận ra em không? Anh mới về nước ư, em nghe nói anh đi Mỹ mà
Không có nhận xét nào:
Đăng nhận xét